Theo số liệu 3 năm 2018 – 2020, chi NSNN cho giáo dục đại học chỉ đạt 4,33 – 4,74% tổng chi cho sự nghiệp giáo dục, chiếm khoảng 1% (0,9 – 0,96%) tổng chi NSNN; chiếm 0,25% – 0,27% GDP (tương ứng với mức đầu tư khoảng hơn 300 USD/sinh viên/năm); đây là mức chi còn hạn chế so với các nước trong khu vực và thế giới. [1]Điều này đặt ra thách thức lớn cho các trường đại học trong việc nâng cao chất lượng giáo dục và nghiên cứu.
- Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Thị Tuyến đánh trống khai trường tại trường THPT Phan Đình Phùng
- Lỗ hổng lớn của đào tạo từ xa ngành kỹ thuật: SV bị “khuyết” kỹ năng thực hành
- Học sinh phát triển tư duy phản biện, sáng tạo, giải quyết vấn đề bằng cách nào?
- Huyện Phú Xuyên vẫn khó khăn về cơ sở vật chất trường học công lập
- Giai đoạn 2025-2030, giữ ổn định phương thức thi tốt nghiệp THPT trên giấy
Trong bối cảnh chi ngân sách nhà nước cho giáo dục đại học còn thấp, chưa đáp ứng được nhu cầu phát triển, việc phân bổ nguồn lực cần có chiến lược, mục tiêu rõ ràng, tránh đầu tư dàn trải, thay vào đó cần đầu tư có trọng tâm, trọng điểm.
Bạn đang xem: Cần một chiến lược đầu tư trọng tâm, trọng điểm cho lĩnh vực đào tạo nghệ thuật
Trao đổi với phóng viên Tạp chí Giáo dục điện tử Việt Nam, TS Phạm Trí Thành – Chủ tịch Hội đồng trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội cho biết, tỷ lệ đầu tư ngân sách nhà nước cho giáo dục đại học chiếm khoảng 0,27% GDP, một con số khá khiêm tốn. Nước ta đang trong quá trình tự chủ giáo dục đại học, nhiều trường đã áp dụng tự chủ tài chính và phát triển mạnh mẽ. Sự chuyển đổi này khiến tỷ lệ đầu tư ngân sách cho giáo dục đại học khiêm tốn hơn.
Tuy nhiên, tự chủ không có nghĩa là giảm đầu tư của nhà nước, ngược lại, đầu tư cần tập trung vào các lĩnh vực có tiềm năng, chiến lược rõ ràng, đầu tư trọng điểm càng trở nên cần thiết hơn.
Đầu tư vào giáo dục đại học cần tập trung, tập trung, tập trung
Theo ông Phạm Trí Thành, trọng tâm và đầu tư then chốt không chỉ dừng lại ở vấn đề tài chính mà còn liên quan đến nhiều yếu tố khác như cơ sở hạ tầng, nguồn nhân lực và chất lượng giảng dạy. Quy hoạch mạng lưới và xác định các trường trọng điểm, ngành đào tạo là quyết định quan trọng, tạo động lực cho các cơ sở giáo dục đại học phấn đấu phát huy thế mạnh, đạt được sự công nhận cao hơn.
TS Phạm Trí Thành – Chủ tịch Hội đồng quản trị Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội. Ảnh: Thùy Trang.
Ông Thanh cho biết, lĩnh vực Nghệ thuật có đặc thù riêng, đào tạo tài năng nghệ thuật đòi hỏi nội dung rất cụ thể và để giải quyết những vấn đề hiện nay, chúng ta cũng cần có cơ chế, chính sách cụ thể.
“Đối với các trường đào tạo nghệ thuật nói chung và Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội nói riêng, việc đầu tư vào các lĩnh vực trọng điểm có thể tạo ra “cú hích” đáng kể cho sự phát triển của nhà trường. Tuy nhiên, ngoài vấn đề ngân sách, một yếu tố quan trọng khác cần được chú trọng là cơ chế. Việc đầu tư vào các lĩnh vực trọng điểm cho một đơn vị cụ thể sẽ phụ thuộc rất nhiều vào đặc thù riêng của từng cơ sở đào tạo”, ông Thành nhấn mạnh.
Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Huy Phương – Chủ tịch Hội đồng Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam cho biết, việc tập trung đầu tư trọng điểm cho các cơ sở đào tạo nghệ thuật, đặc biệt là lĩnh vực âm nhạc đang trở thành vấn đề cấp bách để hoàn thiện và phát triển giáo dục nghệ thuật tại Việt Nam.
“Trước đây, hệ thống giáo dục âm nhạc của Việt Nam khá đồng bộ, có đủ các cấp từ sơ cấp đến trung cấp và đại học. Chúng ta từng là một trong những nước tiên phong ở Đông Nam Á về đào tạo trong nước, có đội ngũ giảng viên đa dạng và chuyên môn cao. Tuy nhiên, hiện nay chúng ta đang tụt hậu so với các nước như Thái Lan và Singapore. Các nước trong cùng khu vực đã vượt qua chúng ta nhờ đầu tư mạnh mẽ và nhập khẩu giáo viên nước ngoài chất lượng cao”, ông Phương cho biết.
Việc đầu tư cơ sở vật chất và đào tạo giáo viên là cần thiết, vì nhiều cơ sở đào tạo nghệ thuật tại Việt Nam như Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam hiện đang phải đối mặt với tình trạng xuống cấp nghiêm trọng về cơ sở vật chất. Các thiết bị đào tạo âm nhạc như nhạc cụ, phòng cách âm cần được thay thế, nâng cấp định kỳ. Nhiều nhạc cụ tại các cơ sở đào tạo hiện nay đã có tuổi đời lên đến 50 năm và chưa được thay thế, ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng đào tạo.
Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Huy Phương – Chủ tịch Hội đồng Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Ảnh: Website của Học viện.
Hiện nay, Bộ Giáo dục và Đào tạo đã ban hành dự thảo Quy hoạch mạng lưới cơ sở giáo dục đại học, cơ sở sư phạm giai đoạn 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2050, trong đó Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam là một trong những cơ sở giáo dục đại học trọng điểm quốc gia trong lĩnh vực Nghệ thuật.
Theo ông Phương, Bộ GD-ĐT cần sớm ban hành quy hoạch mạng lưới để các trường đại học nhanh chóng có điều kiện thuận lợi hơn trong đào tạo, thay đổi thực trạng giáo dục đại học khối ngành Nghệ thuật hiện nay.
Ngoài ra, cần ban hành một nghị quyết riêng cho giáo dục đại học. Nghị quyết cần đề cập đến các đặc thù của đào tạo nghệ thuật, đặc biệt là các chuyên ngành hiếm và khó, để đảm bảo rằng các chuyên ngành này không bị bỏ quên. Cần có sự phân bổ nguồn lực hợp lý, bao gồm đầu tư vào cơ sở vật chất, đội ngũ giảng viên và thù lao cho sinh viên và giảng viên.
Chia sẻ quan điểm này, ông Phạm Trí Thành cho rằng, việc ban hành Quy hoạch mạng lưới cơ sở giáo dục đại học, sư phạm giai đoạn 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2050 là cần thiết, làm cơ sở cho đầu tư trọng điểm. Đầu tư trọng điểm không chỉ về mặt kinh tế mà còn về mặt thể chế, chính sách, đây là chìa khóa mở ra cơ hội sáng tạo cho các cơ sở giáo dục.
Một số ngành, nghề, chuyên ngành Nghệ thuật do tính chất đặc thù, khó đào tạo nên cần sự đầu tư của Nhà nước. Tập trung đầu tư trọng điểm không chỉ là giải pháp tạm thời mà cần có chiến lược lâu dài. Đặc biệt, cần tập trung vào những ngành khó đào tạo, tìm giải pháp đầu tư phù hợp để phát triển toàn diện.
Trọng tâm đầu tư cũng phải xem xét đến sự phát triển nghề nghiệp của sinh viên và ảnh hưởng của môi trường xã hội, người sử dụng lao động và thị hiếu của công chúng. Đối với các cơ sở đào tạo nghệ thuật, điều này càng trở nên quan trọng hơn.
Cần phải có cơ chế, chính sách phù hợp cho lĩnh vực nghệ thuật.
Theo TS Phạm Trí Thành, đối với các trường đào tạo nghệ thuật như Học viện Sân khấu Điện ảnh Hà Nội hay Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam, việc đầu tư cơ sở vật chất là vô cùng quan trọng. Các không gian nghệ thuật đặc biệt như sân khấu, studio đóng vai trò thiết yếu trong việc tạo ra môi trường học tập và sáng tạo tốt nhất cho sinh viên nghệ thuật.
“Chúng ta cần đầu tư cơ sở vật chất kết hợp giữa phương pháp truyền thống và công nghệ hiện đại, từ đó nâng cao chất lượng đào tạo. Nghệ thuật là lĩnh vực thuộc kiến trúc thượng tầng của xã hội và cần có nền tảng vững chắc để phát triển, không chỉ về mặt vật chất mà còn về mặt sáng tạo và môi trường làm việc”, ông Thành nhấn mạnh.
Ngoài ra, cơ chế, chính sách cũng đóng vai trò quyết định trong việc thực hiện đầu tư trọng điểm. Bên cạnh đầu tư tài chính, cần có cơ chế hỗ trợ phù hợp cho các cơ sở đào tạo trong lĩnh vực Nghệ thuật.
Sinh viên khoa Múa, Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội. Ảnh: Website nhà trường.
Cần có chính sách, nghị định cụ thể để bảo đảm các cơ sở đào tạo có cơ hội nhận được sự hỗ trợ phù hợp. Đặc biệt, chính sách cần linh hoạt để phù hợp với từng ngành, từng cơ sở đào tạo.
Thứ nhất, cần có sự kết nối giữa các cơ sở đào tạo và các ngành trong xã hội. Các chính sách cần cởi mở để các cơ sở đào tạo có thể hợp tác và sử dụng các nguồn lực từ các tổ chức tư nhân và quốc tế. Cần có khuôn khổ pháp lý rõ ràng cho các cơ sở đào tạo trọng điểm, bao gồm đầu tư vào cơ sở vật chất, cơ chế hoạt động và nguồn nhân lực.
Thứ hai, đầu tư vào giảng viên cũng rất quan trọng. Giáo viên nghệ thuật cần được trao quyền và đánh giá cao, và được cung cấp điều kiện làm việc tốt nhất có thể. Các cơ sở đào tạo nghệ thuật đang thiếu trầm trọng giáo viên chất lượng, và việc tuyển dụng nghệ sĩ giỏi đòi hỏi sự hỗ trợ phù hợp.
Phòng hòa nhạc tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Ảnh: Trang web của học viện.
Thứ ba, đối với sinh viên, ngoài học phí và học bổng, cần có môi trường học tập thực tế và cơ hội phát triển nghề nghiệp sau khi tốt nghiệp. Đặc biệt, sự kết nối giữa lớp học và thực hành là điều cần thiết trong đào tạo nghệ thuật.
Cuối cùng, ngân sách vẫn là yếu tố quan trọng, mặc dù Bộ Giáo dục và Đào tạo đã có nhiều giải pháp tích cực trong những năm gần đây, tuy nhiên, lĩnh vực nghệ thuật vẫn do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch quản lý. Cần có sự phối hợp giữa các bộ và chính sách phù hợp để tạo điều kiện tốt nhất cho sự phát triển nghệ thuật và giáo dục đại học trong nước.
Ông Nguyễn Huy Phương cũng cho rằng, một nghị quyết hiệu quả cần có chính sách hỗ trợ cụ thể cho các ngành nghệ thuật, khuyến khích tuyển sinh và giữ chân những ngành khó, đồng thời tạo hành lang pháp lý rõ ràng để giải quyết các vấn đề liên quan đến triển khai và quản lý đầu tư.
Sự kết hợp giữa các cơ sở đào tạo và môi trường xã hội là cần thiết để tạo nên một nền giáo dục nghệ thuật toàn diện, đáp ứng nhu cầu của xã hội và phát triển bền vững. Cần có sự đầu tư đồng bộ, không chỉ về mặt tài chính mà còn về cơ chế, chính sách, cơ sở vật chất để nâng cao giá trị và chất lượng giáo dục nghệ thuật tại Việt Nam.
Tài liệu tham khảo:[1]https://Giaoduc.net.vn/can-dau-tu-trong-tam-trong-diem-uu-tien-truong-va-nganh-tam-khu-vuc-quoc-te-post244286.gd
Thùy Trang
https://giaoduc.net.vn/can-mot-chien-luoc-dau-tu-trong-tam-trong-diem-cho-linh-vuc-dao-tao-nghe-thuat-post245120.gd
Nguồn: https://truonglehongphong.edu.vn
Danh mục: Giáo Dục